Hôm nay tôi tính viết một bài về Freelancer nhưng bất ngờ đang tìm ảnh tư liệu trên máy thì bắt gặp ảnh của em. Người con gái tôi đã từng yêu, yêu nhất trên đời. Tôi biết yêu từ lần đầu gặp em hồi lớp 10, lúc đó trong mắt tôi em đẹp đến nỗi làm tôi quên cả đất trời. Những năm tháng cấp 3 của tôi được viết bởi em, những con điểm đẹp hay xấu, những giây phút bên bạn bè cũng dần phai nhạt theo tháng năm, chỉ có những kỷ niệm với em là vẫn vẹn nguyên như ngày nào.
Tôi yêu em nhưng em không yêu tôi, có lẽ chưa bao giờ, kể cả có một chút cảm tình mặc dù ta đã có những ngày ngồi chat Yahoo cả đêm. Đúng rồi, ngày đó tôi vẫn còn là một đứa con nít, xấu trai, nghèo nàn. Tôi còn thua cả những vệ tinh xung quanh em trong khi em lại là hoa khôi của trường. Giới trẻ ngày nay hay dùng từ Crush để chỉ về em, tôi không hiểu rõ về từ đó lắm nhưng chắc em là Crush của tôi và tôi thì hay dùng một từ cụ thể để mọi người hiểu rõ hơn về mối tình của tôi đối với em, đó là tình đơn phương.
Tình yêu thật sự kỳ diệu nên tại sao bao nhiêu bài hát đều về tình yêu và thường nói về nỗi đau khi tình yêu không được đáp lại hoặc tình yêu bị chia cắt. Ở đời mấy ai tránh được chữ tình. Tôi cũng vậy, những bài học đầu đời lớn nhất của tôi mà giờ tôi vẫn còn nhớ đó là em. Em không phải tình đầu vì một người con gái khác đã đáp lại tôi sau này nhưng tôi vẫn xem em là tình đầu vì từ khi biết em tôi mới biết tương tư, mất ngủ và đôi khi mỗi ngày đi học chỉ cần thấy em là hôm đó đã là một ngày vui.
Nếu blog này còn tồn tại, tôi hứa sẽ còn nhiều bài về em. Người con gái đã cho tôi biết thế nào là yêu.
Để lại bình luận