Một tựa đề khá là giật gân và câu khách nhưng đó là sự thật. Mình đã đúc rút kinh nghiệm từ chính bản thân và rất nhiều câu chuyện từ cuộc đời để thấy được có rất nhiều điều mà các bạn trẻ Việt Nam đang quan niệm sai. Coi điều đó là đúng nhưng thật ra là sai. Lần này sẽ là ĐỌC SÁCH NHIỀU
Mình từng có một người bạn từ thời cấp 2, 3 đã bắt đầu đọc sách. Thật ấn tượng là sách gì cũng đọc, từ đắc nhân tâm đến nghệ thuật giao tiếp, gương thành công. Vào nhà lúc nào cũng dăm ba cuốn sách mới. Điều lạ lùng thay, bạn đó lại sống rất hời hợt. Không nhiệt tình, không ham học, không ham chơi hay đam mê bất kỳ điều gì. Nhiều năm gặp lại, bạn đó vẫn thất nghiệp dù đã gần 30 tuổi và cũng không còn đọc sách nữa (nhưng chắc có lướt Facebook vì thấy share khá nhiều).
Ví dụ trên đó là một điển hình của kiểu người thất bại vì quá xem trọng lý thuyết và thành công bằng sự ảo tưởng. Khi đọc sách, tưởng ta hiểu biết nhiều nhưng không bao giờ ứng dụng vào cuộc sống thì làm sao mà thành công được. Ví dụ đọc sách đắc nhân tâm, mà không bao giờ muốn lấy lòng ai. Đọc sach nghệ thuật bán hàng mà không làm công ty bán hàng.
Nếu chỉ một trường hợp bạn mình thì thật sự không đúng hết. Nhưng bạn nên hiểu rằng, người thành công có thể đọc nhiều sách nhưng người đọc sách nhiều chưa chắc thành công. Vì nếu chỉ đọc sách mà thành công thì tôi nghĩ bạn nên dốc tầm 20 triệu ra gom 100 cuốn sách thành công về đọc hết chắc bạn sẽ thành tỷ phú hoặc một người tài ba. Làm gì có. Trong tất cả gương thành công, họ phải tay trắng, vượt qua bao gian khó, chẳng ai nói nhờ cuốn sách nào mà tôi thành công cả. Sách là một phần của một hành trình thành công lớn.
Mình đang thấy nhiều bạn trẻ lên Facebook khoe sách, mình cũng từng như vậy. Nhưng ngẫm xem, khoe sách rồi cuối cùng ta có thành công chưa? Hay vài năm sau, ta lại nhìn đống sách và nuối tiếc tại sao mình vẫn nghèo, vẫn thất bại, chưa có thành tựu nào lớn lao. Hãy đọc sách trong im lặng, sự khiêm tốn, đừng khoe lên FB như thể ta biết nhiều lắm. Hãy thành công rồi sau đó khoe sách cũng không muộn.
Một câu chuyện khá điển hình khác là tập ống nhòm tương lai của truyện Đôrêmon. Nôbita nhìn tương lai thấy ngày hôm đó cực kỳ may mắn, đinh ninh sẽ có một ngày đẹp nhưng việc coi ống nhòm đó đã làm mất thời gian và sai lệch tương lai và kết cục là một ngày bi thảm.
Hãy bỏ sách vở qua 1 bên, bạn cần học và đọc từ chính cuộc đời mình. Lao vào cuộc sống, va chạm, đương đầu thử thách, vấp ngã, đứng lên. Ngày xưa mình mới khởi nghiệp Freelancer, sách nào mà dạy, cái nghề này nó còn chưa có ai biết tới. Mình chỉ nghĩ đúng 1 điều, làm việc và kiếm tiền, không có cách nào để một đứa sinh viên có thể kiếm tiền ngoài part-time job và freelancer. Part-time thì làm rồi, không hiệu quả vì quá ảnh hưởng việc học. Chỉ còn làm trên mạng vì trước đó cũng có viết báo rồi. Lao vào, từng khó khăn nhảy ra, tạo hồ sơ thế nào, bid giá thế nào, khách cần gì, họ muốn gì, phải làm gì để giải quyết vấn đề của họ. Lúc đó thèm có 1 cuốn sách dạy hết những điều đó nhưng làm gì có.
Chính bạn phải viết ra cuốn sách của đời mình, nó có thể có hàng nghìn trang nháp nhưng ngày hôm nay thành công sẽ là một cuốn sách để cả đời bạn kể lại cho con cháu của mình.
Tựa đề chính là lời kết của bài này.
Để lại bình luận