Đối với một người đàn ông đã từng trải như mình thì không hề nghĩ một bộ phim tình cảm tiểu thuyết có thể làm mình rơi nước mắt được. Nhưng không, khi xem Mắt Biếc bất chợt chỉ với một vài cao trào nhẹ mà mình đã bật khóc. Còn tại sao khóc thì hãy đọc tiếp nhé.
Phim điện ảnh Việt Nam trước giờ nếu nói không có phim hay thì sai nhưng được mấy phim thật sự đi vào lòng người? Mặc dù Cánh đồng bất tận hay Mùa len trâu cũng thật sự rất khá nhưng đạt đến độ xúc động thì mình thấy chỉ có Mắt Biếc của Victor Vũ. Tất nhiên các thể loại phim trăm tỷ khác như Để Mai Tính, Cua Lại Vợ Bầu, Em Chưa 18 đều là phim hài nên không thể so được. ———————————
Hôm qua mới xem Chị Chị Em Em thì tối check lại là Mắt Biếc được khởi chiếu, ban đầu cứ nghĩ Noel. Không cần nghĩ, đặt vé coi liền luôn.
Trước tiên mình muốn nói mình chưa từng đọc tác phẩm nào của Nguyễn Nhật Ánh chứ đừng nói Mắt Biếc và qua trailer phim cùng bài hát Có Chàng Trai Viết Lên Cây thì mình đoán nội dung là cô gái này bỏ lên phố thị và bỏ chàng trai ở quê chạy theo chốn phồn hoa, hóa ra mình chỉ đúng một nửa. Bộ phim thực sự đã mô tả được một chuyện tình bi kịch và một cái kết không có hậu, có thể phim phải làm theo nguyên tác không được chỉnh sửa. Mình không trách nhưng giá như cái kết có thể khác đi một chút thôi thì mình sẽ vui hơn nhiều.
Như các bạn đã biết, Victor Vũ rất giỏi trong việc xây dựng bối cảnh phim và phim này thật sự mang đến cho ta một Việt Nam ngày xưa từ miền quê thiên nhiên cho đến phố thị thời Pháp. Nếu tinh ý bạn vẫn thấy nhiều chi tiết của Việt Nam hiện đại nhưng mình nghĩ đoàn làm phim đã rất cố gắng rồi và nó thực sự tạo cho mình cảm giác một Việt Nam xưa.
Vậy cái hay của phim này là gì? Đó là một CÂU CHUYỆN TÌNH BUỒN. Từng cái cao trào của phim đó là những nỗi đau trên tất cả những nhân vật trong phim, mỗi khi một biến cố xảy ra, câu chuyện tình đó càng thêm buồn và bi kịch. Mình đã khóc rất nhiều lần vì cảm thông với nhân vật nam chính Ngạn.
Thử nghĩ xem, bạn có thấy ai chỉ yêu một người cả 1 đời chưa? Đó là kể cả khi yêu được nhau, còn đằng này là họ chưa từng chấp nhận bạn. Và bạn yêu một cách không toan tính, hy sinh tất cả vì người ấy. Biết là truyện thì không có thật nhưng ta vẫn phải thấy tức và buồn cho nhân vật nam chính.
Những tưởng ta có một tình yêu đẹp nhất đời với một người con gái đẹp, nhưng em thay đổi, em chạy theo phồn hoa rồi em sa ngã. Không sao, ta vẫn bỏ qua và muốn đến với em nhưng em đã không còn muốn quay lại nữa rồi. Để rồi khi em nhận ra không thể mất anh thì ta đã ra đi rồi.
Có thể thông điệp phim là bạn nên bày tỏ tình yêu chứ không nên giữ nó rồi hối tiếc. Mình nghĩ đó là chuyện phim còn ngoài đời thì ít ai như vậy lắm. Mình cũng không muốn bàn nhiều về thông điệp đó. Mình chỉ muốn nhập vào cốt truyện của phim.
Khi coi Mắt Biếc, mình là một người đàn ông và mình cũng bị cuốn vào Ngạn và mình cũng thấy rất yêu Hà Lan. Mỗi lần thấy Ngạn đau khổ, mình cũng đau nhưng mình hiểu. Cuối cùng mình vẫn yêu cô ấy và muốn đợi cô ấy mãi. Càng về cuối phim khi những đứa trẻ cấp 3 ngày nào giờ đã 35 tuổi (20 năm sau), mình thấy nỗi đau càng lớn, mình mong họ đến với nhau nhưng đáng tiếc, bộ phim dã có một cái kết cho mình khóc thêm một lần nữa. Thật buồn nhưng có lẽ với mình là bộ phim điện ảnh Việt Nam hay nhất từng xem.
Phim có một số nhân vật như Hồng (Nguyễn Lâm Thảo Tâm) hay con gái của Hà Lan đều yêu Ngạn nhưng anh thà phụ họ để giữ trọn con tim cho Hà Lan chứ không muốn tìm niềm vui cho mình. Sau khi phim kết thúc, nhiều khán giả cũng ngồi lại không muốn rời ghế vì những dư âm của phim để lại trong lòng họ. Họ không muốn rời khỏi thế giới của Mắt Biếc. Thật sự bộ phim sẽ làm cho bạn xúc động và nhớ lại những mối tình thời xưa của mình.
Phim có phần âm nhạc tuyệt vời, Victor Vũ có đạo diễn âm nhạc nổi tiếng Christopher Wong nên âm nhạc luôn hợp với phim và thay đổi đúng với nhịp phim. Có thể nói phân cảnh cuối cùng khi Hà Lan chạy theo xe cùng âm nhạc sẽ làm bạn đau thật sự, đau vì tiếc cho một mối tình đáng lẽ có thể đẹp hơn nhưng cuối cùng chỉ là bi kịch. Đừng quên những bài hát của Phan Mạnh Quỳnh trong phim, thật sự nhạc như được viết cho phim và từng lời hát lại như nói về câu chuyện tình của phim và nó tăng độ buồn, da diết của phim đến khó diễn tả bằng lời được.
Cả phim ta khó tìm được một phân cảnh vui. Mắt Biếc là một bộ phim tình cảm buồn, dù có những gam màu sáng nhưng khi trở về mạch chuyện chính thì cái bi kịch của Ngạn nó càng thêm phần sâu sắc thôi.
Mắt Biếc nhắc cho ta về mối tình đầu, tình đầu thì khó đến với nhau, cứ ngỡ một đời nhưng chỉ là một thời. Cứ nghĩ chân tình sẽ được đền đáp nhưng hóa ra tất cả chỉ là ảo mộng. Tôi tiếc cho tất cả nhân vật trong phim, ai cũng xứng đáng được hưởng hạnh phúc nhưng chỉ vì bồng bột của tuổi trẻ mà tất cả đều mang theo nỗi đau đến cuối cuộc đời. Mình cũng có những nỗi buồn ấy nhưng có lẽ nó không lớn bằng Ngạn hay Hà Lan, Hồng.
Khi xem phim, hãy tận hưởng khoảng thời gian trẻ của cả hai nhân vật, khi Hà Lan còn ở làng Đo Đo, khi em lên thị thành là lúc phim trở nên buồn, cái buồn cứ nối tiếp cho đến khi bạn bật khóc thôi.
Ngày Ngạn ra đi, anh để lại tất cả kỷ niệm về Hà Lan ở làng Đo Đo, có thể anh sẽ lấy vợ ở một nơi nào đó và Hà Lan cũng mất anh nhưng bản tính của mình Hà Lan chắc sẽ không yên phận đâu. Như vậy cả hai người sẽ có niềm riêng của mình nhưng sẽ mãi nhớ về tình đầu của mình. Dù thế nào thì Ngạn cũng sẽ nhớ mãi kỷ niệm về đôi Mắt Biếc nhưng đã làm khổ anh suốt cuộc đời và khán giả cũng sẽ như vậy.
Thấy cô gái năm ấy khiến thổn thức như lúc đầu
Vẫn nơi đó đôi mắt biếc nhưng giờ đã biết buồn đau.
Cuối năm mình cũng được thưởng thức 2 bộ phim Việt Nam khá hay mùa lễ, chúc các bạn một dịp lễ vui vẻ và xem phim vui vẻ nhé.
Để lại bình luận