Nhưng từ lúc làm Freelancer, có cơ hội gặp gỡ và làm việc với nhiều nền văn hóa từ Châu Á đến Châu Âu rồi Châu Mỹ. Mình thấy thế giới thật rộng lớn và thú vị. Mình cũng có thu nhập nên bắt đầu đi nhiều hơn. Bắt đầu từ 2013 mình được đi cả miền Trung, miền Bắc và cả nước ngoài. Hiện chỉ mới có Singapore và Malaysia và chỉ đi có 3-4 lần nhưng đồng thời mình cũng thích du lịch hơn và coi rất nhiều video về du lịch của Khoai Lang Thang, Fahoka xê dịch,… Và mình nhận ra được rất nhiều điều vô cùng độc đáo khi du lịch sẽ được chia sẻ trong bài viết này.
Sự phân cấp giàu nghèo rõ rệt
Ví dụ như Singapore với thu nhập đầu người lên tới 60-80 triệu/tháng so với Việt Nam chỉ 4-6 triệu/tháng. Bạn sẽ thấy những đồ hiệu, iPhone lại trở nên cực kỳ bình thường ở đây. Nghe thì có vẻ ai cũng biết nhưng chỉ cần đến con phố mua sắm Orchard road và mỗi lần đèn đỏ hãy nhìn dòng người qua đường với hàng loạt túi xách, giày, điện thoại bạn sẽ thấy một đất nước giàu có là thế nào. Nhất là xe hơi, ở đây không thể tìm thấy một chiếc KIA hay Chervolet được mà bạn đi tìm một chiếc Mercedes hay Audi còn dễ hơn. Và bạn nên biết giá xe mua ở Sin rất mắc theo một kiểu cực kỳ lạ, chiếc xe đó có giá là 100 triệu/năm, một chiếc xe được dùng tối đa 10 năm, vậy 100×10 = 1 tỷ đồng.
Ngay cả khi mình qua Malaysia du lịch, nơi đây có kinh tế khá giống Sài Gòn nhưng ở con phố đi bộ của họ, sự giàu nghèo thể hiện rõ ràng hơn. Tất nhiên, khi ai cũng giàu thì mọi chi phí lại đắt đỏ hơn từ ăn uống, di chuyển cho đến mua sắm, dịch vụ.
Nếu ở VN chỉ cần 2 triệu là bạn có 1 đêm ở resort với full buffet thì ở nước ngoài số tiền 100$ chỉ đủ ở 1 đêm bình thường ở một khách sạn cỡ vừa.
Dù biết trước qua sách báo, bạn bè, internet nhưng khi được mục kích thì mình vẫn rất ngỡ ngàng trước cái gọi là sự chênh lệch kinh tế giữa các quốc gia khi du lịch. Nhưng điều đó chỉ cho mình thêm yêu thích du lịch thôi.
Con người thật nhỏ bé
Ở phi trường hay trên những chuyến xe luôn có nhiều con người, mỗi người đều có những hành trình của riêng mình. Người về thăm quê, người đi công tác, người đi gặp người yêu, người đi du lịch, người chữa bệnh,… mục đích thì vô vàn nhưng tất cả gặp nhau trên những con đường, chỉ thoáng chốc.
Ở sân bay ta dễ thấy nhiều người vội vàng đến sân bay rồi rời đi sang một quốc gia khác vì công việc, người lại đứng chụp hình tươi cười vì lần đầu đến đất nước này. Tất cả con người ấy vẽ nên bức tranh muôn màu sống động của thế giới. Đáng tiếc, rồi ta lại chẳng gặp nhau nhưng chỉ nhớ về nhau như một khoảnh khắc của cuộc sống.
Dù nam hay nữ, dù giàu hay nghèo, dù địa vị cao sang hay thấp hèn có khi lại tình cờ ở cùng 1 chuyến xe, 1 chuyến máy bay hay 1 chiếc thuyền. Thế giới thật rộng và con người thật nhỏ bé.
Đi thật xa để trở về
Mỗi lần di du lịch đều thú vị và có khi không muốn về nhưng lại có cái gì đó thôi thúc mình phải về, còn nhà còn cửa, còn gia đình và một căn phòng ấm áp. Nhưng ở nhà lâu thì lại muốn đi. Cuộc sống cứ như thế lặp đi lặp lại nhưng nó nuôi dưỡng tâm hồn ta, cho ta thêm yêu cuộc sống của mình. Có câu, người sống không mục đích thì không khác gì người chết. Có đi xa mới có quê hương, ta cần đi để trải nghiệm, để làm giàu, để thành công. Nhưng ta vẫn phải nhớ về quê cha đất mẹ, gốc giếng, cây đa, hàng dừa xanh và con sông quê. Nơi đã nuôi dưỡng ta cả thể xác lẫn tinh thần. Những kỷ niệm mà dù đi đâu thì suốt cuộc đời này ta vẫn không quên được.
Mình tự hỏi nhiều người dù có tiền vẫn không thích du lịch, cả đời chỉ ở một nơi, tại sao nhỉ? Mình thấy rất chán cuộc sống đó. Đi đây đi đó, thay đổi môi trường, thức giấc sớm mai ở một nơi khác, phá vỡ lịch trình hàng ngày, trải nghiệm những điều mới mới thực sự là một cuộc sống tự do tự tại và đáng để sống.
————————————
Mình đã sẵn sàng để có thêm nhiều chuyến đi cho nửa cuối năm 2019 này, không biết có thực hiện được không nhưng “hãy cứ khao khát, hãy cứ dại khờ”.
Để lại bình luận